]]>

6 tháng 6, 2011

Trên sân tennis

Giải Roland-Garros của Pháp năm nay đã kết thúc. Về phía nam kết quả không có gì đáng ngạc nhiên với Nadal (Espagnol) thắng Federer (Suisse) 3/1, ngược lại về phía nữ mọi ngưòi hơi bất ngờ với Li Na (Chinoise) hạ Schiavone (Italienne) 2/0, một điều khá hiếm hoi vì chỉ cách đây vài tháng, Li Na đã bị Kim Clijsters (Belge) đánh bại trong kỳ Open d'Australie vào tháng 1/2011 và năm ngoái cũng ở Roland-Garros 2010, Li Na đã bị Schiavone loại ngay từ vòng thứ 3 của trận đấu. Dù hơi bất ngờ nhưng quan sát phong cách của Li Na trên sân tennis, không ai có thể phủ nhận là Li Na rất xứng đáng để lãnh giải thưởng nầy. Khi nghe bài quốc ca của Trung quốc (tức là quốc gia của người thắng giải) được trổi lên, tự nhiên tôi nghe tim mình hơi nhói đau với ý nghĩ "đàn anh Trung Quốc vĩ đại của nước Việt Nam nhỏ bé lại vừa làm thêm được một bàn thắng trên địa hạt quốc tế !" , "đàn anh" đang thôn tính dần dần "đàn em" và vừa "nuốt" đàn em kế bên vừa nhìn quanh tìm thêm "mồi" khác ở xa hơn… "cá lớn nuốt cá bé " cái định luật man rợ nầy muôn đời vẫn không thay đổi!!!

Tuy trận đấu chung kết chiều Chúa Nhật 5/6 diễn ra rất gay cấn giữa Nadal và Federer nhưng tôi lại giữ nhiều ấn tượng hơn về trận bán kết vào chiều thứ sáu 3/6 giữa Djokovic (Serbe) và Federer. Tôi vốn là fan của Federer, không kể đến kỹ thuật đánh đỡ đầy kinh nghiệm mà một tennisman được xếp hạng 3 trên thế giới hẳn nhiên phải có, điều khiến tôi khâm phục là Federer luôn luôn giữ được cho mình thái độ điềm tĩnh ôn hòa trên sân chơi, một phong cách từ tốn mà vẫn không thiếu vẻ tự tin, nói theo kiểu tây là rất "classe". Djokovic, đối thủ của Federer là tennisman hạng 2 trên thế giới và bỏ khá xa Federer về số điểm. Sau 4 set gay cấn, cuối cùng Federer đã thắng Djokovic 3/1. Nếu Federer đã giữ được sự bình tĩnh tự tin suốt trận đánh thì Djokovic đã đôi lần không dấu được những nhăn nhó bất mãn khi không vừa ý. Có hai lần Djokovic đánh hỏng bị mất điểm, cả hai lần tôi đều thấy Djokovic nhếch miệng cười nhẹ vừa liếc nhìn lên phía khán đài nơi có Bố Mẹ của mình đang ngồi xem. "Tiếu tựa văn nhân lạc đệ thì " , người xưa cười khi nghe tin thi rớt chắc cũng chỉ chua chát như nụ cười của Djokovic ngày nay khi biết mình sắp bị đánh bại là cùng chứ gì? Mà không chua chát sao được vì từ mấy năm nay, hầu như Djokovic luôn luôn giữ phần thắng, chỉ riêng mùa đấu 2010-2011, Djokovic đã thắng 43 trên 44 trận tham dự và người ta đã ví Djokovic với Mc Enroe của thập niên 70-80, chỉ khác là Mc Enroe là người rất nóng tính, khi có điều không vừa ý là luôn luôn sẵn sàng la lối thay vì "tiếu tựa văn nhân lạc đệ thì " như Djokovic.

Trong số báo Express cuối tháng 5 vừa rồi có một bài phỏng vấn Björn Borg, một vua tennis, đối thủ số một của Mc Enroe vào những năm 75-80. Borg cũng từng thắng 6 lần giải Roland-Garros giống như Rafael Nadal và ngược với Mc Enroe, Borg là người rất trầm tĩnh nên được báo chí thời bấy giờ mệnh danh là "iceborg". Borg kể: năm 1978, trong một lần tranh giải ở Nouvelle-Orléans (USA), đối thủ của Borg là Mc Enroe. Trong set thứ 2, cả hai huề với tỷ số 3-3. John Mc Enroe tỏ ra rất bực bội nóng nảy. Thấy Mc Enroe quá mất bình tĩnh không còn kiểm soát được mình nữa, Borg quyết định giúp đỡ đối thủ bằng cách tiến tới sát lưới và kêu "John, tới đây!" Mc Enroe ngỡ ngàng nhìn Borg, Borg tiếp tục nói "bình tĩnh nào, John, có gì quan trọng đâu, đây chỉ là một trò chơi mà thôi, rồi mọi sự sẽ đâu vào đấy mà thôi…". Thoạt tiên, Mc Enroe đã nhìn Borg như nhìn một đứa dở hơi và chẳng buồn nói gì nhưng sau đó, Mc Enroe trầm tĩnh lại dần và cuối cùng đã thắng trận đấu. Từ đó hai người trở thành bạn thân với nhau.

Trên một mảnh sân tennis nhỏ bé, ý nghĩ mình chỉ đang tham dự một trò chơi, chẳng có gì là quan trọng hết cả… đủ để đưa hai đối thủ trở thành hai người bạn thân thiết. Trong sân đời rộng lớn muôn mặt nầy, có mấy người là Borg để giúp biết bao Mc Enroe tìm lại được cho tâm hồn mình sự bình an cần thiết ?
thứ hai, 06/06/2011
trần thanh hương