]]>

3 tháng 12, 2020

Mùa xưa

mùa hoa rồi cũng đi qua
người xưa rồi cũng phôi pha bóng hình
về nghe cây lá trở mình
mùa xanh xao gọi giữa thinh không buồn
có đi đến cuối con đường
cũng không tìm thấy yêu thương đợi chờ
có làm thêm triệu câu thơ
cũng không tìm được một tờ thư xưa
người rời cố quận chiều mưa
trăm năm gió núi có vừa tiếng sông
áo xanh xưa đã thay hồng
tình thơ xưa đã thay dòng đợi mong
đi qua đời nhớ gì không
niềm đau nào cũng mênh mông bẽ bàng
ừ thì sương khói đã tan
tìm nhau chi cũng ngỡ ngàng mà thôi
mai về hỏi áng mây trôi
nghìn năm sau nữa mây trời còn bay
người về cố quận chiều nay
hồn nghiêng trên những tháng ngày thuở xưa
mai về nghe gió nghe mưa
nghe trong câu hát buồn xưa lại về.

trần thanh hương
(Đặc san Gia Long Nam Cali. "Thoáng Hương Xưa - 2019)


Cõi xa

Mỗi lúc đêm về con nhớ Ba
thềm xưa năm cũ bóng trăng nhòa
sách đèn Ba học chừng chưa hết
cổ tích con tìm tiên mãi xa

Từ thuở ấu thơ con đã hiểu
tình cha như núi Thái bao la
mà sao con cứ ngây ngô mãi
mặc núi thiên thu lạnh bóng tà

Mỗi lúc nhìn trăng nhớ mẹ già
dáng gầy quanh quẩn lối vào ra
Mẹ đi biền biệt trời thiên cổ
nửa bóng trăng xưa bạc mái nhà

Từ thuở lớn khôn con đã biết
Mẹ già như chuối chín ba hương
mà sao con cứ ngu ngơ mãi
để chuối ba hương khóc đoạn trường

Mỗi lúc nhìn mây bay cõi xa
dường như mây chở bóng Cha và
chở thêm bóng Mẹ về theo gió
đau xót con thầm kêu Má Ba

Đã hết không còn năm tháng xưa
Ba ơi thương nhớ nói sao vừa
Má ơi từ độ đời côi cút
quê cũ con về lạnh gió mưa.

trần thanh hương
(Đặc san Gia Long Nam Cali. "Thoáng Hương Xưa" - 2019)