]]>

9 tháng 12, 2012

trống rỗng

sáng thức dậy nghe đầu mình trống rỗng
hồn ngu ngơ sao vẫn thấy thật buồn
nghe rất nhẹ dư âm nghìn tiếng động
lối xưa còn vang vọng mấy hồi chuông

sáng thức dậy nghe đêm dài trĩu nặng
giấc mơ tan sao vẫn nhớ vô cùng
xa hun hút bên kia trời biển lặng
áo xưa còn lay vạt thoáng đời chung

sáng thức dậy nghe kinh lời cựu ước
hồn bơ vơ như chim nhỏ xa bầy
dẫu trước sau cứ trật hoài nhịp bước
vẫn đợi chờ dù chỉ thấy heo may

sáng thức dậy nghe quanh mình trống rỗng
người quên nhau như chim bỏ quên lồng
bởi hôm nay chưa là ngày hôm trước
nên đi về quên nhớ cũng bằng không.

trần thanh hương