không dưng mà thấy chán đời
không dưng mà muốn nói lời đắng cay
không dưng mà thấy lưu đày
chân vương mây bắc hồn vầy gió nam
thật lòng chỉ muốn nói ngang
thật tình chỉ muốn bước quàng dẫm xiên
đạp tung lên những bất bình
đưa chân đá nát luôn mình với ta
bực mình bắt chước yêu ma
trắng đen xanh đỏ bày ra thật đầy
không dưng ủ mặt chau mày
không dưng mà muốn chết rày chết mai
không dưng mà một thành hai
không dưng mà thấy bi hài thế gian
rắp lòng đem xẻ tâm can
chia ra trăm khúc vẫn mang một mình
chán đời thơ bỗng linh tinh…
không dưng mà muốn nói lời đắng cay
không dưng mà thấy lưu đày
chân vương mây bắc hồn vầy gió nam
thật lòng chỉ muốn nói ngang
thật tình chỉ muốn bước quàng dẫm xiên
đạp tung lên những bất bình
đưa chân đá nát luôn mình với ta
bực mình bắt chước yêu ma
trắng đen xanh đỏ bày ra thật đầy
không dưng ủ mặt chau mày
không dưng mà muốn chết rày chết mai
không dưng mà một thành hai
không dưng mà thấy bi hài thế gian
rắp lòng đem xẻ tâm can
chia ra trăm khúc vẫn mang một mình
chán đời thơ bỗng linh tinh…
trần thanh hương