anh vốn ghét đóng vai trò kịch sĩ
vờ đau thương khi tim vẫn ơ thờ
em vốn dốt đóng vai trò dạn dĩ
nên vô tình thơ dối gạt hồn thơ.
Chúa xui khiến anh em mình lạc bước
khúc ngoặc cuộc đời nên vướng vô nhau
bên thập giá đôi khi cùng lặng tiếng
nhớ nhớ quên quên, chắc Chúa cũng đau đầu!
anh cứ diễn tiếp vai trò kịch sĩ
em cứ vờ như dạn dĩ từ lâu
để mai sau nghe lại tiếng kinh cầu
thơ bớt lạnh dẫu tình vờ như có.
ta ướm thử lên đời nhau nhát chém
vết dao đâm sao bỗng nhói vô ngần.
trần thanh hương