chúng mình cùng đứng ở bên sông
mà sao xa cách đến muôn trùng
em ở bên nầy anh bên nớ
không một con đò, sông mênh mông
chúng mình cùng nhớ đến tên nhau
mà gọi mòn hơi vẫn lạc tầu
sân ga bến đợi về trăm ngã
đâu biết nơi nào hẹn trước sau
chúng mình cùng nói tiếng yêu thương
mà vẫn mất nhau cuối nẻo đường
anh níu phương trời hiu hắt gió
em tìm heo hút nắng quê hương
chúng mình cùng biết sẽ xa nhau
sao vội vàng quên bài thơ đầu
anh ơi, sông cũ đò không thấy
chỉ thấy em về lạnh nỗi đau.
trần thanh hương