]]>

1 tháng 5, 2011

Xa xôi


Chừ không ai đưa tôi về đây nữa
chiều trôi nghiêng trên cây lá u buồn
gió vẫn lạnh tận hồn tôi muôn thuở
người đi rồi mầu áo bỗng tang thương

Hương có nhạt trên vai đời hiu quạnh
tình có phai như gió thoảng xa gần
thì xin cũng thêm một lần được mở
cõi lòng mình cho một thoáng bâng khuâng

Rồi ngày mai không ai về đây nữa
người xa xôi như cổ tích hoang đường
hoa vẫn rụng bên hiên đời lặng lẽ
dù âm thầm thì cũng một lần hương.

trần thanh hương