]]>

23 tháng 5, 2011

tạp bút: thấy lại chiều nay

Chiều nay trời thật đẹp, không khí mát lạnh với những tia nắng ấm làm dịu lòng người. Tôi khoan khoái trở về nhà. Mới thứ hai đầu tuần mà đã thấy đừ sau một ngày "cày" hơi "quá tải".
Đi qua Place du Marché, khu thị tứ nhộn nhịp của thành phố du lịch Versailles, quá đông nên xe phải chạy chậm. Ở một góc ngã tư, tôi thấy một linh mục còn rất trẻ, dáng thanh tú trong chiếc áo dòng mầu đen đang cắm cúi bước trên lề đường, bàn tay phải cầm chuỗi tràng hạt, theo sau là ba, bốn cô gái cũng rất trẻ, có vẻ khá "bụi đời". Tôi không nghe được họ nói gì nhưng nhìn cách các cô cứ xô vào nhau vừa chỉ chỏ vị linh mục vừa cười dỡn ầm ĩ, tôi có thể đoán được nhà tu hành kia đang là nạn nhân trước sự bỡn cợt của các cô gái, "la méchanceté est gratuite!". Vị linh mục vẫn đều bưóc, vài cơn gió nhẹ thổi vạt áo dòng bay ngược ra sau vẽ lên trời chiều một hình ảnh vô cùng cô đơn lạc lõng.
Đến trước Château de Versailles, một đoàn rồng rắn các du khách -vừa đổ xuống từ hai chiếc xe ca- đang băng qua đường bất chấp đèn xanh hay đỏ, kẹt xe náo loạn, lại phải kiên nhẫn chờ. Chẳng biết làm gì, tôi lục tìm đống CD bên cạnh, lấy đại một cái thay vào cái cũ đã nghe đi nghe lại từ cả tháng nay, giọng của Ngọc Hạ hát một bản nhạc của Vũ Thành An làm sau 75 "em bảo anh đi đi, sao anh không đứng lại? em bảo anh đừng đợi, sao anh vội về ngay? lời nói thoảng gió bay, đôi mắt huyền đẫm lệ, mà sao anh dại thế, không nhìn vào mắt em?...". À, tác giả của những bài không tên đang trách mình "ngu quá", ai bảo tin lời đàn bà mà không biết phân biệt là người ta nói "thật" hay nói "hờn mát"? mà giả dụ là cô ấy, bà ấy có "nói thật" đi nữa thì phải hiểu là người ta đã phát ngôn trong cơn hờn ghen tức giận, đàn bà con gái dù có cháu chắt chít… gì đi nữa thì cũng vẫn không bỏ được tính ghen hờn. Trí thông minh của đàn ông để đi đâu mà không đem ra xử dụng những lúc nầy? Nghĩ cho cùng, đàn ông nhiều khi ngu thật, càng thông minh càng ngu tợn! tuy nhiên có một điều chắc chắn là người phụ nữ yêu người đàn ông ngu này mới chính là người ngu tàn bạo hơn hết thảy mọi người ngu!!!
Bụi tường vi nở rộ bên hông nhà, mấy cụm hồng thơm ngát dưới cửa sổ, cây lilas tím rực thoảng hương nồng trong gió… tôi đã về đứng lại trong sân nhà mình, tấm áo dòng lạc lõng, bài hát gợi nhớ một người… chẳng có gì ăn nhập với nhau hết cả, phải thế không?
thứ hai, 23/05/2011
trần thanh hương