người chờ người một thuở
mây mù quán năm xưa
người đợi người một thuở
bâng khuâng gió giao mùa
đi tìm nhau mấy thuở
mệt nhoài bước tha hương
quanh co hồn trăn trở
yêu nhau cũng vô thường
người đợi người bên hiên
quán năm xưa muộn phiền
đưa nhau chiều gió lạnh
cây gầy nhạt nắng nghiêng
người chờ người trăm năm
tình như sương trên cành
bơ vơ hồn lá rụng
tan theo đời mong manh.
mây mù quán năm xưa
người đợi người một thuở
bâng khuâng gió giao mùa
đi tìm nhau mấy thuở
mệt nhoài bước tha hương
quanh co hồn trăn trở
yêu nhau cũng vô thường
người đợi người bên hiên
quán năm xưa muộn phiền
đưa nhau chiều gió lạnh
cây gầy nhạt nắng nghiêng
người chờ người trăm năm
tình như sương trên cành
bơ vơ hồn lá rụng
tan theo đời mong manh.
thơ & tranh: trần thanh hương
Thơ họa:
Ta chờ người một thuở
quán vắng chiều năm xưa
giọt mưa nào rơi nhẹ
bâng khuâng lúc giao mùa
Đi tìm nhau mấy độ
ngập ngừng bước tha hương
từng đêm dài trăn trở
yêu nhau cũng vô thường
Ta đợi người bên hiên
quán vắng như muộn phiền
tiễn nhau chiều gió lạnh
mắt nhìn xót xa thêm
Ta chờ người trăm năm
tình như sương trên cành
long lanh cơn gió nhẹ
rơi xuống đời mong manh.
quán vắng chiều năm xưa
giọt mưa nào rơi nhẹ
bâng khuâng lúc giao mùa
Đi tìm nhau mấy độ
ngập ngừng bước tha hương
từng đêm dài trăn trở
yêu nhau cũng vô thường
Ta đợi người bên hiên
quán vắng như muộn phiền
tiễn nhau chiều gió lạnh
mắt nhìn xót xa thêm
Ta chờ người trăm năm
tình như sương trên cành
long lanh cơn gió nhẹ
rơi xuống đời mong manh.
Hoàng An