mai sau ngồi nhớ chuyện xa xăm
người đừng quên đã có một lần
ga cũ tầu xưa chiều cố quận
bơ vơ chờ mãi khách sang thăm
mai sau tìm nhắc chuyện ngày xanh
người chớ quên một sáng yên lành
có con chim nhỏ trên cành hót
rất vô tình giữa nắng mong manh
mai sau về ghé bến sông xưa
người nhớ không một buổi giao mùa
chân non thơ dại đùa bên áo
đã xa rồi theo gió theo mưa
mai sau dù người nhớ hay quên
giữ cho nhau một chút êm đềm
hiên mưa gió lộng thềm khuya vắng
tóc ai còn dấu mãi hương đêm
mai sau ngồi kể chuyện trăm năm
người nhớ thêm một chuyện rất gần
gương xưa lược cũ chừng nghe lạnh
bởi bước ai về đã biệt tăm.
trần thanh hương