thương người dù chẳng tới đâu
thương ai dù biết qua cầu chẳng chung
thương anh dù thấy mịt mùng
thương nhau dù biết cuối cùng sẽ tan
ôm đàn thử tiếng tình tang
nghe trong xênh phách ngổn ngang trăm bề
ừ thì mình lạc bến mê
ừ thì mình đứng bên lề trầm luân
cõi xưa đưa tới vô cùng
cõi nay đưa tới một vùng buồn thiu
đi về nghe tiếng hắt hiu
chân son gót nhỏ vạn chiều còn đau
ừ thì mình cứ thương nhau
ngày mai ai biết trước sau mà ngờ
ngậm ngùi gởi một câu thơ
mai qua bến lạ gọi bờ ghé thăm
hỏi người nơi chốn xa xăm
chiều mưa bên đó có đăm đắm chờ
hỏi người đã lỡ cơn mơ
chiều mưa bên đó có hờ hững trông
hỏi đông sang có nắng hồng
hỏi hè sang có chất chồng tuyết giăng
một mình lặng lẽ nhìn trăng
hỏi người có thấy ăn năn ngậm ngùi
xa rồi những tháng ngày vui
người ơi còn nhớ một mùi hương xưa.
trần thanh hương
Thơ họa:
thương người nào biết về đâu
cùng ai chung một nhịp cầu nhớ nhung
thương anh ngại nỗi mịt mùng
thương em ai biết cuối cùng hợp tan?
nửa đêm chợt tỉnh bàng hoàng
nhịp đời riêng lẻ ngổn ngang mấy bề
thôi thì cùng lạc bến mê
với ai mà gửi câu thề sắt son.
Mây Tần