đôi khi về lại bên song tím
mơ giấc mơ xanh bỗng thấy buồn
tráng sĩ đã đành buông tay kiếm
sao còn hoài vọng mãi đường gươm
đôi khi về lại bên sân vắng
hát khúc ca xưa bỗng ngậm ngùi
thương nữ biết gì vong quốc hận
mà lòng còn nặng giữa ngày vui
đôi khi đọc lại câu thơ cổ
nhớ buổi văn nhân lạc đệ thì
ơi bóng ơi hình muôn năm cũ
có về nghe lại tiếng Đường thi
đôi khi ngoảnh lại nhìn mây trắng
thương giấc mơ hoa đã úa vàng
ngư phủ ôm đàn đêm trăng sáng
lạnh lùng gõ nhạc khóc Tương giang
đôi khi trở lại tìm đâu đó
một chút mây xưa lạc cuối trời
hiên vắng không người che bớt gió
bùi ngùi thơ đọng sóng đời trôi.
trần thanh hương