có lẽ em về khi chớm sang thu
có lẽ em đi khi sắp giao mùa
nửa bóng nơi nầy nghe chừng rất lạnh
nửa bóng xa vời nhớ mắt anh đưa
có lẽ em về khi chớm sang đông
có lẽ em đi khi nắng thôi hồng
chợt tiếng chuông nào khơi lòng xao động
chợt bước em về anh biết hay không
có lẽ mình tìm nhau đã quá lâu
có lẽ sông xưa đã bỏ quên cầu
nên gió thay người đưa lời hiu quạnh
nên đón em về lá cũng nghe đau
ví dụ bây giờ mình gặp lại nhau
có chắc là vui như buổi ban đầu
hay chỉ âm thầm nghe lòng thêm lạnh
hay chỉ ngại ngần trong mắt ai sâu
có lẽ khi về đã chết câu thơ
có lẽ khi đi đã chết mong chờ
thôi, trả cho đời sông dài lạc lối
thôi, trả cho người một núi bơ vơ.
trần thanh hương