ngọt bùi đã bỏ ta đi
hoang mang gió núi nhớ gì tiếng sông
khi về hỏi nhỏ hư không
trăm năm sau có mênh mông một ngày
khi về lá hỏi thăm cây
sông bao nhiêu tuổi mà đầy biển khơi
khi về gió hỏi mây trôi
đêm bao nhiêu tuổi cho thôi thấy dài
ai về đếm chỉ lòng tay
bâng khuâng ngắm vết thương dày vỡ đôi
ừ thì chỉ bấy nhiêu thôi
mây năm xưa đã xa xôi cuối trời
ừ thì chỉ bấy nhiêu lời
tóc xanh xưa đã đổi dời trắng phau
ừ thì mình đã quên nhau
trăm năm sau vẫn còn câu ân tình
ừ thì đã mất bóng hình
chút xôn xao với lời kinh nghẹn ngào
hỏi người còn nhớ chiêm bao
tóc xưa nay đã bay vào lãng quên
mắt xưa ai bỏ bên thềm
hồn xưa ai bỏ lênh đênh một thời
hỏi người khẽ một câu thôi
mình không yêu nữa sao rồi vẫn thương.
trần thanh hương