]]>

17 tháng 8, 2011

đọc thơ người


hôm nay ngồi đọc thơ người
con tim khờ dại một đời vẫn đau
ừ thì mình đã mất nhau
ừ thì mình đã qua cầu đắng cay
ừ thì như gió như mây
ừ thì như chút mưa bay cuối trời
mộng chưa tan, phải không người?
làm sao quên lãng cuộc đời, phải không?
hôm nay ngồi nhớ mưa đông
hôm nay ngồi đếm mênh mông lạnh lùng
về đây chỉ thấy mịt mùng
về đây chỉ thấy một vùng bóng đêm
về đây ngó nắng qua thềm
con tim thơ dại lại mềm nỗi đau
tháng ngày còn đuổi theo sau
tương lai người đuổi lúc đầu, kịp chưa?
hôm nay ngồi ngó cơn mưa
hôm nay gom hết hương xưa gởi người
về đây chỉ có mây trời
về đây chỉ có một thời buồn tênh.

trần thanh hương