"chim quyên ăn trái nhãn lồng
qua không thương bậu, bậu đừng thương qua…"
chiều nghe giọng hát xót xa
chim quyên xưa đã phong ba dặm dài
tôi về chợt nhớ mong ai
âm vang đâu đó lạc loài bước đi
chao ơi lạnh buốt xuân thì
nghe chân ai lại nhớ gì mỗi đêm
ngày nghiêng theo nắng qua thềm
tôi nghiêng tôi xuống bên hiên cuộc đời
nơi nầy nửa bóng đơn côi
nơi kia nửa bóng xa xôi lạnh lùng
dài đêm tóc rối chập chùng
tôi nghiêng tôi xuống mịt mùng, buồn chưa!
trần thanh hương