]]>

30 tháng 11, 2011

phủi bụi


đôi khi đời sống thật buồn
như con sông bỏ xa nguồn từ lâu
đôi khi nhìn chuyện bể dâu
thương cho người đã bạc mầu tóc xanh
đôi khi nhìn nắng xa xăm
ngẩn ngơ hỏi nhỏ nghìn năm còn gì
người về phủi bụi đường đi
tôi về phủi hết những gì quẩn quanh
người về phủi áo mong manh
tôi về phủi hết thơ xanh đã tàn
người về phủi hết bụi vàng
tôi về phủi hết lỡ làng đắng cay
bây giờ là trắng hai tay
bây giờ là hết những ngày ngóng trông
bắc thang hái đóa hoa nồng
ngẩn ngơ nhìn giọt máu hồng vết gai
người về nhắc chuyện tương lai
tôi về nhớ lại đời hai hướng rồi
nắng mưa là chuyện của trời
xa nhau là chuyện của đời thế gian
tôi về cuối nẻo xa xăm
nghe thiên thu réo trăm năm một người.

trần thanh hương

21 tháng 11, 2011

Chắc chi


chiều trông về cố xứ
mơ hoài tháng năm xưa
quê nhà xa lăng lắc
bơ vơ vạt nắng thừa

người chắc đã quên nhau
mưa chắc mù nẻo vắng
vậy mà đã xa xôi
lời yêu thành cay đắng

ngày chắc vẫn trôi nhanh
trời chắc nhiều mưa lũ
vậy mà cũng ăn năn
đâu có gì níu giữ

lá vẫn vàng vẫn xanh
mây vẫn trôi yên lành
chắc chi lòng thôi nhớ
dẫu biết tình mong manh

chiều trông về cố hương
nghe khúc hát đoạn trường
ngu ngơ đời phiêu bạt
ngậm ngùi tiếng yêu thương.

trần thanh hưong

12 tháng 11, 2011

vết đau


ai về dưới cội hoàng lan
thương con chim sáo bỏ đàn sang sông
ai về buốt lạnh mưa đông
thương thân chim sáo mênh mông lạc bầy
ai về nhìn lá trên cây
thương cho chim nhỏ đã đầy vết đau
ai về đếm giọt mưa mau
thương cho người đã mất nhau thật rồi
thử làm một cuộc rong chơi
đem thơ lên núi gọi mời mông lung
tìm tri âm cõi vô cùng
tìm người tri kỷ mịt mùng thế gian
ai về ngó cội hoàng lan
bâng khuâng nghe gió thu sang nhớ người
sầu tôi đong kín tiếng cười
trăm năm sau vẫn còn lời ngẩn ngơ
sầu tôi dẫm nát câu thơ
trăm năm sau vẫn còn mơ lối về
ngõ gầy phủ khói lê thê
sầu tôi đan kín cơn mê thật dài
nghẹn ngào hỏi lá trên cây
sầu tôi đong mấy cho đầy cõi xưa.


thơ & tranh: trần thanh hương

Cõi thiên thu - Anh Thương phổ nhạc

8 tháng 11, 2011

còn ai


thế là trời đã vào thu
còn ai ngồi ngắm sương mù nẻo xa
còn ai ngồi nhớ quê nhà
còn ai nhắc chuyện quan hà cố hương
yên ba giang thượng sầu vương
hương quan nhật mộ còn thương xứ mình
quê người trăm bước điêu linh
chiều lên nhìn khói tìm hình bóng ai
sử nhân sầu với đêm dài
cố nhân sầu với một vài nỗi đau
cầu trời cho gió mưa mau
cho sông quên núi cho cau quên trầu
cho ai đứng ở giang đầu
quên nơi giang vỹ quên mầu tháng năm
thế là người đã xa xăm
chao ơi hiu hắt vòng lăn xe đời.

trần thanh hương

6 tháng 11, 2011

chợt nhớ


tôi con sông rộng
uốn mình theo bờ sậy khô khan
chợt nhớ thời mưa lũ
chợt thương về một thuở thênh thang

tôi cây cầu đá
đứng im lìm soi bóng chông chênh
chợt nhớ con đò cũ
ngày xa xưa theo nước qua ghềnh

tôi con đường thẳng
gồng mình trong từng chuyến xe qua
chợt thấy thèm giấc ngủ
thuở trầm luân chưa rủ nhau về

tôi bài thơ mỏng
nằm vô tình trên đất hoang sơ
chợt hiểu đời không đủ
lòng bao dung cho một chỗ mong chờ

tôi con chim nhỏ
cố giam mình trong chiếc lồng thưa
chợt mơ trời xanh cũ
buổi chớm sang đông chim hót sai mùa.

trần thanh hương

2 tháng 11, 2011

là chữ mơ hồ


em về ngày đã chia xa
em đi tình đã nhạt nhòa
ai tìm ngậm ngùi bên nớ
thôi rồi sầu nối bên ni

em về đường cũ chia đôi
em đi tình cũ qua đời
ai tìm mịt mờ sương khói
chỉ còn buồn nối trên môi

đi về nhắn với hư vô
yêu thương là chữ mơ hồ
có tìm vạn đời không thấy
có chờ vạn tiếng ngây ngô

em về chiều tím mênh mông
em đi nắng quái âm thầm
chờ người nghe dài cô quạnh
hỏi mình còn nhớ hay không

em về đụng bóng cô đơn
em đi thoảng tiếng ai hờn
chờ người lạnh dài góc phố
thôi đành sầu rối tay trơn.


thơ & tranh: trần thanh hương