Anh bảo với em rằng
ngày xưa Mẹ kể chuyện
dù đẹp đến thế nào
cũng không là vĩnh viễn
Anh bảo xưa Mẹ kể
chuyện cổ tích thần tiên
nhưng dù vui cách mấy
cũng có khúc ưu phiền
ngày xưa em còn nhớ
đi tìm những ước mơ
dệt thành câu thơ nhỏ
nhưng thơ thiếu chữ ngờ
từ bước chân vào đời
mộng mơ dần rụng rơi
vẫn thèm nghe Mẹ kể
dẫu biết quá xa vời
Anh bảo xưa Mẹ kể
chuyện thần thánh liêu trai
nhưng dù hay cách mấy
cũng không thể kéo dài
chuyện mình không thần tiên
chuyện mình nhiều ưu phiền
hai ta cùng mệt mỏi
trong mỗi góc đời riêng
bao năm tháng dần trôi
ngày êm vui qua rồi
đời không như chuyện kể
nên mình đành chia phôi
Anh ơi lời anh bảo
và chuyện kể ngày xưa
cả hai cùng hư ảo
cùng nhạt nhòa trong mưa.
ngày xưa Mẹ kể chuyện
dù đẹp đến thế nào
cũng không là vĩnh viễn
Anh bảo xưa Mẹ kể
chuyện cổ tích thần tiên
nhưng dù vui cách mấy
cũng có khúc ưu phiền
ngày xưa em còn nhớ
đi tìm những ước mơ
dệt thành câu thơ nhỏ
nhưng thơ thiếu chữ ngờ
từ bước chân vào đời
mộng mơ dần rụng rơi
vẫn thèm nghe Mẹ kể
dẫu biết quá xa vời
Anh bảo xưa Mẹ kể
chuyện thần thánh liêu trai
nhưng dù hay cách mấy
cũng không thể kéo dài
chuyện mình không thần tiên
chuyện mình nhiều ưu phiền
hai ta cùng mệt mỏi
trong mỗi góc đời riêng
bao năm tháng dần trôi
ngày êm vui qua rồi
đời không như chuyện kể
nên mình đành chia phôi
Anh ơi lời anh bảo
và chuyện kể ngày xưa
cả hai cùng hư ảo
cùng nhạt nhòa trong mưa.
trần thanh hương