em nằm một núi cô đơn
em ngồi một biển đầy hồn thương đau
em đi gió gọi mưa chào
em về một cõi hư hao đợi chờ
gởi cho đời nửa câu thơ
gởi cho người nửa cơn mơ thật hiền
gởi cho anh chút muộn phiền
gởi cho anh chút sầu nghiêng xuống đời
gởi cho anh tiếng thay lời
gởi cho anh bóng một thời buồn tênh
em về hỏi nắng mông mênh
rằng mây xưa đã lênh đênh chốn nào
em về hỏi áng mưa rào
rằng hương xưa có bay vào cõi không
gởi cho anh gió đêm nồng
gởi cho anh chút mây hồng cuối thu
gởi cho anh cõi sa mù
gởi cho anh mãi cho dù… hết trơn
cuối đời chẳng có gì hơn
gởi cho nhau chút giận hờn rồi thôi.
em ngồi một biển đầy hồn thương đau
em đi gió gọi mưa chào
em về một cõi hư hao đợi chờ
gởi cho đời nửa câu thơ
gởi cho người nửa cơn mơ thật hiền
gởi cho anh chút muộn phiền
gởi cho anh chút sầu nghiêng xuống đời
gởi cho anh tiếng thay lời
gởi cho anh bóng một thời buồn tênh
em về hỏi nắng mông mênh
rằng mây xưa đã lênh đênh chốn nào
em về hỏi áng mưa rào
rằng hương xưa có bay vào cõi không
gởi cho anh gió đêm nồng
gởi cho anh chút mây hồng cuối thu
gởi cho anh cõi sa mù
gởi cho anh mãi cho dù… hết trơn
cuối đời chẳng có gì hơn
gởi cho nhau chút giận hờn rồi thôi.
trần thanh hương