một que diêm, một que diêm rồi một que diêm
soi dung nhan đó với ưu phiền
soi đôi mắt đỏ chiều lưu lạc
soi môi em buồn tay che nghiêng
rồi bóng đêm về gieo nhớ thương
trong tôi u uất cõi vô thường
ôm em đau xót vòng tay lạnh
giữ kín trong hồn chút khói sương
thanh hương phỏng dịch thơ J. Prévert
Paris la nuit
Trois allumettes une à une
allumées dans la nuit
la première pour voir ton visage tout entier
la seconde pour voir ta bouche
et l'obscurité tout entière
pour me rappeler tout cela
en te serrrant dans mes bras.
Jacques Prévert