]]>

12 tháng 11, 2012

có không

có không gian nào thật dài
chặt ngang nỗi nhớ chêm đầy nỗi đau
có thời gian nào thật sâu
cho ta ở đó thật lâu đợi người
có vòng tay nào cuối đời
đưa nhau qua bến ngọt lời yêu đương
có làn môi nào thơm hương
cho ta giữ mãi phố phường ấu thơ
giam hồn trong cõi bơ vơ
buông lòng trong mỗi giấc mơ ngậm ngùi
ơn ai chia tiếng ngọt bùi
ơn ai chia một đoạn đời dẫu đau
có về đây mấy đời sau
khăn xưa áo cũ đã nhầu gió sương
có về gọi tiếng yêu thương
người xưa đã khuất cuối đường chiêm bao
có không gian nào thật cao
cho ta treo ngọn tình vào cõi không
có thời gian nào mênh mông
cho ta vin bóng thu đông đợi người.

trần thanh hương

3 tháng 11, 2012

Roméo & Juliette

Chiều thứ sáu với tôi vẫn luôn là buổi chiều đáng yêu nhất của một tuần lễ, chiều thứ sáu nầy cũng vậy. Ra khỏi hãng khi hãy còn một chút ánh sáng mặt trời le lói, lại thêm một niềm vui "phụ trội " bởi bắt đầu từ lúc sang thu, ngày tối dần thật nhanh nên hầu như chiều nào tôi cũng rời hãng khi bầu trời đã nhuộm mầu đen thẫm.

Nghĩ tới chuyện chợ búa cơm nước hoài cũng chán, tôi "vô tư" chạy xe theo sự điều khiển của cái đầu trống rỗng. Đang là lúc học trò nghỉ lễ Toussaint nên phố xá bớt đông đúc hơn ngày thường. Avenue de Paris hôm nay ít xe cộ trông có vẻ thênh thang, ra dáng "đại lộ" hơn một tí. Đến gần nhà tù dành cho nữ phạm nhân có cái tên tây dài ngoằng là "maison d'arrêt des femmes de Versailles", mọi người đang chạy ngon trớn bỗng bị chận lại bởi sự xuất hiện của một đoàn xe cảnh sát. Nhìn về phía phát ra âm thanh náo nhiệt của những tiếng còi hụ liên hồi, đập vào mắt tôi là mầu xanh dương của cánh cổng nhà giam đang từ từ mở ra đón đoàn xe cảnh sát chở tù nhân. Mầu xanh dương cũ kỹ bỗng gợi tôi nhớ đến một chuyện tình xẩy ra cách đây không lâu sau cánh cổng khám đường nầy và đã là một đề tài khai thác cho báo chí từ hai năm về trước.

Đầu năm 2006, Emma, một cô gái 17 tuổi thuộc nhóm Gang des barbares (gồm một số người trẻ Á rập sống ngoài vòng pháp luật, dưới sự điều động của Youssouf Fofana, vai trò của Emma trong nhóm nầy là "nhử mồi ") đã làm xiêu lòng được Ilan Halimi, một thanh niên Do thái, hành nghề bán điện thoại di động, và đã nhử cho cậu này tới một chung cư ở Bagneux (ngoại ô của Paris) để những người trong nhóm Gang des barbares tra tấn đánh đập và đòi tiền chuộc. Sau 3 tuần lễ hành hạ dã man nạn nhân mà vẫn không nhận được tiền chuộc từ cộng đồng người Do thái, ngày 13/2/2006 nhóm Gang des barbares đã vất bỏ xác Ilan Halimi đang hấp hối cạnh đường rầy xe lửa RER C. Ilan Halimi từ trần trên đường đến bệnh viện cấp cứu.
Emma bị kết án 9 năm tù về tội đồng lõa sát nhân và được đưa vào giam giữ ở maison d'arrêt des femmes de Versailles. Tại đây Emma gặp Florent Goncalvès, 36 tuổi, Giám đốc khám đường. Tình yêu đến với họ. Dĩ nhiên là Florent đã dành cho Emma nhiều biệt lệ hơn những tù nhân khác, điều nầy đã gây ra lòng ganh tị ở các phạm nhân cùng bị giam giữ chung với Emma và nhiều người trong họ đã tìm cách lên tiếng. Tháng 3/2010, Olivier Pinson, thủ quỹ của "nghiệp đoàn nhân viên khám đường" Ufap đã định tố cáo cấp trên của mình là Florent Goncalvès, nhưng sau khi tiếp xúc với Emma để tìm chứng cớ thì chính Olivier Pinson lại cũng đâm ra yêu mê mệt người nữ tù nầy và tìm cách ếm nhẹm mọi chuyện.

Trong khi Florent Goncalvès có một lý lịch sáng sủa với vợ con đàng hoàng, với một chỗ làm "bien placé" đầy hứa hẹn trong xã hội thì Emma, trước khi vào tù đã có một quá khứ khá nặng nề: Emma (tên thật là Yalda Arbabzadeh) gốc Iran, là kết quả của một cuộc hôn nhân cưỡng bách. Để thoát khỏi người chồng hung bạo, năm Emma 11 tuổi, Mẹ của cô đã đem hai người con gái sang tị nạn tại Pháp. Năm 14 tuổi, Emma bị hiếp dâm tập thể, sau đó cô bị tâm thần bất ổn, học hành dở dang rồi đi theo băng đảng và vào tù năm 18 tuổi. Trước và trong thời gian bị giam cầm, Emma đã nhiều lần tìm cách kết liễu đời sống. Tâm hồn hoang mang bất định nhưng cô vẫn thành công trong việc tiếp tục học lại và thi đậu bằng tú tài trong tù . Cô vừa được xem là một tù nhân gương mẫu, chăm chỉ và kỷ luật… dưới mắt một số người; đồng thời lại vừa là một "yêu nữ" gợi cảm, thích chỉ huy sai khiến đàn ông con trai… dưới nhãn quan của một số người khác.

Tình yêu của họ kéo dài từ năm 2007 đến tháng 10 năm 2010 thì bị phát hiện. Florent Goncalvès bị cất chức và bị truy tố trước pháp luật. Ngày 20/01/2012 Emma được trả về đời sống thường dân. Ngày 15/02/2012, Florent Goncalvès ra tòa và lãnh án 1 năm tù ở cộng thêm 1 năm tù treo và 10000€ tiền phạt. Emma có mặt tại phiên tòa xử Florent với tư cách nhân chứng.
Trước Bồi thẩm đoàn và mọi người tham dự, Florent Goncalvès đã ân cần nhường ghế ngồi của mình cho Emma để ra ngồi phía sau và dịu dàng thì thầm với cô những lời an ủi. Chánh án phiên tòa đã ra lệnh cho Florent phải trở về chỗ ngồi của mình, Florent Goncalvès thi hành nhưng ánh mắt thương yêu của ông vẫn không rời Emma suốt buổi xét xử.

Ngày hôm sau 16/02/2012, cuốn sách do Florent Goncalvès viết và do nhà xuất bản Presses de la cité phát hành được ra mắt độc giả với tựa đề "Défense d'aimer" (tạm dịch:"Cấm yêu"). Trong đó, Florent phủ nhận tất cả những lời cáo buộc cho rằng Emma không hề yêu thương ông mà chỉ lừa phỉnh, xử dụng tình cảm chân thành của ông cho quyền lợi riêng tư của cô mà thôi. Ông bác bỏ vai trò "phù thủy kinh khủng" (l'effroyable encorceleuse) mà nhiều người đã gán cho Emma trong việc ông bị mất chức. Ngày nay, bị vợ con từ bỏ, bị thất nghiệp và sống cô đơn (bởi ngay chính Emma cũng tìm cách xa lánh ông), Florent Goncalvès vẫn tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của Emma dành cho ông - vào thời điểm lúc ông còn làm Giám đốc maison d'arrêt des femmes de Versailles - mà ông chắc chắn là thành thật, ông viết "Người ta có thể nói và nghĩ là chúng tôi không nên làm như vậy. Thế nhưng, từ bao giờ, tình yêu ép buộc được? tất cả mọi lý do chính đáng được viện dẫn vẫn không thể nào chia cách chúng tôi được. Chúng tôi đã thử, đã tan nát, đã rời nhau nhưng rồi lại vẫn tìm đến nhau. Người ta không thể ngăn chận tình yêu được…"

Cũng trong tháng 2 năm 2012, chương trình Sept à Huit của TF1 đã trình chiếu một phóng sự về Emma. Luật sư của Emma đã đọc một đoạn trong bức thư dài 8 trang mà Emma viết trả lời cho đài truyền hình TF1 "Tôi thật lòng yêu Florent Goncalvès, tình yêu của Florent đã chữa lành những vết thương trong tôi. Yêu thương đâu phải là một tội lỗi?…"

Chuyện tình của Florent Goncalvès và Emma đã được nhiều báo chí Pháp bình luận trong một thời gian dài và đã được gọi là chuyện tình Roméo et Juliette của đầu thế kỷ 21. Roméo Florent đã hết lòng sống cho tình yêu của mình, không một ý so đo, không một lời tính toán và hối tiếc thì lại càng không nữa. Ít ra, trong cuộc đời thiếu may mắn của mình, Juliette Emma cũng đã nhận được một đền bù vô giá, đó là tình yêu chân thật của Roméo Florent, một "sản phẩm cực kỳ hiếm hoi" của thời đại mà chúng ta đang sống.
Được là Juliette Emma, hạnh phúc biết bao! Và cũng hạnh phúc biết bao cho trần gian nầy nếu vẫn còn những Roméo và Juliette đợi chờ nhau đâu đó.

trần thanh hương
thứ sáu 02/11/2012




F.Goncalvès - Emma (Yalda) - F.Goncalvès và cựu Bộ trưởng nội vụ M. Alliot-Marie.


2 tháng 11, 2012

chiêm bao

người ơi tôi là sông mông mênh
chảy trăm năm vẫn nhớ thác ghềnh
nhớ con đò nhỏ chiều lưu lạc
nhớ sóng vô tình đưa lênh đênh

người ơi tôi là mây bơ vơ
trôi trăm năm vẫn cứ mong chờ
chờ cây cao níu đời phiêu bạt
chờ gió vô hình chia ước mơ

người ơi tôi là hoa trên non
đứng trăm năm đợi nắng mưa mòn
đợi đêm chưa hết ngày chưa tới
đợi bước ai về lạnh dấu son

và người ơi tôi cơn chiêm bao
ru trăm năm vẫn thiếu ngọt ngào
thương con sâu nhỏ chờ đêm tới
mộng nát tan còn mơ ánh sao.

trần thanh hương