]]>

12 tháng 12, 2010

Biệt xứ


nơi nào rồi cũng thế thôi
cũng mênh mông với nổi trôi phận người
cũng chen trong những tiếng cười
là mi ứa lệ là lời đắng cay
nơi nầy tôi với tôi đây
cõi sinh phù thế ô hay lại buồn
ngậm ngùi vin bóng đêm buông
bàn tay chỉ rối nhòa luôn tháng ngày
chao ơi sương tuyết lưu đày
nghe như biệt xứ ở ngay trong hồn.

thanh hương

Hỏi người


chiều xưa ngắt đóa hoa vàng
người trao tôi với muôn ngàn mến thương
chừ đây đứng ở bên đường
hoa xưa đâu nữa, lời thương đâu còn
hỏi người, lòng hết sắt son
hỏi hoa, hoa cũng héo hon nhụy rồi
thôi đành hỏi khẽ tôi ơi
sầu đưa trăm tiếng tình rơi ngại ngần
trả cho ai chút ân cần
trả cho ai chút mặn nồng thuở xưa
nghẹn ngào hỏi khẽ lời thưa
xa nhau đã mấy mùa mưa hỡi người.

thanh hương

2 tháng 12, 2010

Cám ơn anh


cám ơn anh đã ngọt ngào
cám ơn anh đã đi vào đời tôi
cho dù mắt có xa xôi
cho dù tóc có phai phôi bạc mầu
cũng là một chút ơn sâu
cũng là một chút thương sầu khó phai
gởi người giọt nước mắt cay
gởi anh vài sợi khói bay lạc loài
để cho tôi nhớ anh hoài
để cho tôi biết mệt nhoài ngóng trông
để mai khi cạn hương nồng
tạ ơn mình đã nặng lòng với nhau.

thanh hương