]]>

13 tháng 11, 2020

Nợ Mẹ

Năm xưa con ngồi bên Mẹ
Tay gầy mẹ chở che con
Đâu hay đời qua rất lẹ
Năm nay Mẹ đã không còn

Xưa đi nhà thờ bên Mẹ
Vai gầy bước nhỏ liêu xiêu
Tóc bay theo làn gió nhẹ
Bạc phơ trong nắng ban chiều

Đã qua bao lần dâu bể
Nợ đời như có như không
Chỉ nghe tim buồn kể lể
Nợ Mẹ vẫn trả chưa xong

Nghìn thu con còn nợ Mẹ
Bao lần hối lỗi ăn năn
Nghìn thu con còn nợ Mẹ
Bao đêm nước mắt lăn thầm

Là thôi, Mẹ già như nắng
Chiều tàn nắng tắt bên sông
Bơ vơ nẻo về sương trắng
Sông xưa lạc lối quên dòng.

trần thanh hương
(Đặc san Xuân Gia Long Paris-2018)


4 tháng 11, 2020

Thư gửi Mẹ

Mẹ ơi, trải mấy đông sang hạ
con ở phương xa nhớ Mẹ già
gửi chút tâm tình nơi xứ lạ
quê người lưu lạc quãng đời qua

Mẹ ơi đất nước giờ tan tác
kẻ bán giang sơn kẻ lộng quyền
kẻ chốn lao tù thay khúc hát
ngậm hờn nuốt nhục mỗi đời riêng

Quê hương trải mấy mùa chinh chiến
hết cảnh phân tranh, tái hợp rồi
những tưởng dân tình vui no ấm
đâu ngờ Chiêu Thống lại về ngôi

Mẹ ơi những mảnh đời cơ cực
đầy dẫy trên quê vốn đã nghèo
ai đẩy dân mình rơi xuống vực
bạc tiền vui thú, mặc người neo

Lịch sử bao phen hờn máu lệ
ngày xưa Chiêm quốc khóc Bồng Nga
ngày nay xứ Việt mình đâu khác
ai kẻ đêm khuya khóc nước nhà

Hồn khơi lệ ứa nghìn đêm trắng
nửa khóc thương dân nửa xót nòi
tráng sĩ xưa mài gươm đêm vắng
trăng thề đầu bạc tấm gương soi

Mẹ ơi, đất nước dù tăm tối
những đứa con xưa dẫu lạc loài
mai triệu chân về chung một lối
lệ hờn vong quốc có nguôi ngoai ?

trần thanh hương
(Đặc san Xuân Gia Long Paris 2015)