]]>

20 tháng 3, 2013

điều gì

có điều gì thật buồn trong tôi
có tình thương vừa đi xa rồi
có tôi còn dại khờ đứng ngóng
giữa chợ đời giữa bóng đêm trôi

có giọng cười đã bỏ đi xa
có ngày vui theo tháng năm nhòa
có ai về ngậm ngùi bước nhỏ
rất âm thầm tiễn bóng xuân qua

có con đò bỏ bến sang sông
có người tìm yên vui bên chồng
một đôi lần ngoảnh nhìn trở lại
sông quên đò người có quên không

đời vốn buồn hay đời không vui
mà nhìn quanh sao quá ngậm ngùi
chia cho người một vài hờn tủi
mai qua đời chỉ có đơn côi

có cây buồn rủ bóng trong đêm
có người ngồi nhìn trăng bên thềm
nghe âm thầm trăm lời réo gọi
của lòng mình một thuở chông chênh

có điều gì tan nát trong tôi
có niềm tin đã bỏ đi rồi
có tôi còn ngu ngơ đứng đợi
giữa vô tình giữa gió mưa rơi.

trần thanh hương

14 tháng 3, 2013

nửa câu thơ

em nằm một núi cô đơn
em ngồi một biển đầy hồn thương đau
em đi gió gọi mưa chào
em về một cõi hư hao đợi chờ
gởi cho đời nửa câu thơ
gởi cho người nửa cơn mơ thật hiền
gởi cho anh chút muộn phiền
gởi cho anh chút sầu nghiêng xuống đời
gởi cho anh tiếng thay lời
gởi cho anh bóng một thời buồn tênh
em về hỏi nắng mông mênh
rằng mây xưa đã lênh đênh chốn nào
em về hỏi áng mưa rào
rằng hương xưa có bay vào cõi không
gởi cho anh gió đêm nồng
gởi cho anh chút mây hồng cuối thu
gởi cho anh cõi sa mù
gởi cho anh mãi cho dù… hết trơn
cuối đời chẳng có gì hơn
gởi cho nhau chút giận hờn rồi thôi.

trần thanh hương

9 tháng 3, 2013

đã xưa

hôm nay ngồi hong tóc
nhớ lại ngày xa xưa
khi chiều rưng rưng khóc
có người chờ trong mưa

kỷ niệm buồn như đá
hằn dấu vết thời gian
mắt người buồn như lá
khô bay buổi hạ tàn

mấy mùa hoa đã qua
bóng ngày xưa nhạt nhòa
mịt mờ năm tháng cũ
theo mưa đời trôi xa

hôm nay buồn muốn khóc
nhớ đến người trong mưa
lá cây còn xanh tóc
sao tình mình đã xưa.

trần thanh hương

4 tháng 3, 2013

cổ tích

anh ơi mình đã xa rồi nhỉ
tóc trắng thời gian có nhuộm mầu
lối nhỏ anh về ai có hỏi
rằng người xưa đã lạc về đâu

anh ơi ngày cũ chừng xa lắc
em kể ai nghe chuyện chúng mình
hiên vắng thềm khuya mưa hiu hắt
nghẹn ngào gõ nhịp rối lời kinh

là thôi tình cũng buồn như nắng
trải dưới chân son buổi hạ tàn
anh cất giùm em câu thơ ngắn
chôn theo cùng với tháng năm tan

anh ơi phương đó nhiều mây phủ
che bóng người thương chắn gió lành
từ em quen với đời khuê phụ
chuyện chúng mình cổ tích thôi anh.
 
trần thanh hương