]]>

12 tháng 7, 2013

kể chuyện

Anh bảo với em rằng
ngày xưa Mẹ kể chuyện
dù đẹp đến thế nào
cũng không là vĩnh viễn

Anh bảo xưa Mẹ kể
chuyện cổ tích thần tiên
nhưng dù vui cách mấy
cũng có khúc ưu phiền

ngày xưa em còn nhớ
đi tìm những ước mơ
dệt thành câu thơ nhỏ
nhưng thơ thiếu chữ ngờ

từ bước chân vào đời
mộng mơ dần rụng rơi
vẫn thèm nghe Mẹ kể
dẫu biết quá xa vời

Anh bảo xưa Mẹ kể
chuyện thần thánh liêu trai
nhưng dù hay cách mấy
cũng không thể kéo dài

chuyện mình không thần tiên
chuyện mình nhiều ưu phiền
hai ta cùng mệt mỏi
trong mỗi góc đời riêng

bao năm tháng dần trôi
ngày êm vui qua rồi
đời không như chuyện kể
nên mình đành chia phôi

Anh ơi lời anh bảo
và chuyện kể ngày xưa
cả hai cùng hư ảo
cùng nhạt nhòa trong mưa.

trần thanh hương


9 tháng 7, 2013

mùa hoa

mùa nầy hoa lê nở trắng
mùa nầy chim sáo sang sông
người xưa thôi đùa trong nắng
hôm nao bỏ lớp theo chồng

mùa nầy năm xưa người đợi
dường như hoa nở nhiều hơn
đâu hay đời qua rất vội
mơ xưa đã héo trong hồn

người về bên sông nhắn gió
người về đâu có buồn không?
ngẩn ngơ nhắc thầm ai đó
xa nhau đã mấy xuân hồng

người đi mùa xưa có đợi
ai về áo mỏng bên sông
tóc mây mấy lần mưa gội
đêm nao nhớ thoáng hương nồng

là thôi ngày thơ đã hết
nghẹn ngào mắt đỏ mưa bay
là thôi tình thơ đã chết
bơ vơ bóng nhỏ đường dài

mùa nầy hoa lê vẫn trắng
mùa nầy sáo vẫn sang sông
người xưa nghe lòng hoang vắng
từ khi khăn áo theo chồng.

trần thanh hương