]]>

30 tháng 6, 2012

Thơ người chút mộng xin từ nhé



Ngày một ngày hai em thôi nhớ
Mối tình hư ảo dễ mau quên
Sớm mai ra vườn hoa cỏ biếc
Em chào ngày mới nắng đương lên

Là thôi lối cũ đành không đợi
Cổng vắng chuông xưa tiếng ngậm ngùi
Tri kỷ ôm đàn ca rất vội
Nghẹn ngào lỗi nhịp, tiếc đời trôi

Thơ người chút mộng xin từ nhé
Dẫu nói tri âm cũng hão huyền
Mây trắng lưng trời trôi lãng đãng
Ai chờ người ấy cuối trời quên!

Mây Tần

26 tháng 6, 2012

cơn mơ


thương người dù chẳng tới đâu
thương ai dù biết qua cầu chẳng chung
thương anh dù thấy mịt mùng
thương nhau dù biết cuối cùng sẽ tan
ôm đàn thử tiếng tình tang
nghe trong xênh phách ngổn ngang trăm bề
ừ thì mình lạc bến mê
ừ thì mình đứng bên lề trầm luân
cõi xưa đưa tới vô cùng
cõi nay đưa tới một vùng buồn thiu
đi về nghe tiếng hắt hiu
chân son gót nhỏ vạn chiều còn đau
ừ thì mình cứ thương nhau
ngày mai ai biết trước sau mà ngờ
ngậm ngùi gởi một câu thơ
mai qua bến lạ gọi bờ ghé thăm
hỏi người nơi chốn xa xăm
chiều mưa bên đó có đăm đắm chờ
hỏi người đã lỡ cơn mơ
chiều mưa bên đó có hờ hững trông
hỏi đông sang có nắng hồng
hỏi hè sang có chất chồng tuyết giăng
một mình lặng lẽ nhìn trăng
hỏi người có thấy ăn năn ngậm ngùi
xa rồi những tháng ngày vui
người ơi còn nhớ một mùi hương xưa.

trần thanh hương


Thơ họa:

thương người nào biết về đâu
cùng ai chung một nhịp cầu nhớ nhung
thương anh ngại nỗi mịt mùng
thương em ai biết cuối cùng hợp tan?
nửa đêm chợt tỉnh bàng hoàng
nhịp đời riêng lẻ ngổn ngang mấy bề
thôi thì cùng lạc bến mê
với ai mà gửi câu thề sắt son.

Mây Tần

3 tháng 6, 2012

nhớ thêm


mai sau ngồi nhớ chuyện xa xăm
người đừng quên đã có một lần
ga cũ tầu xưa chiều cố quận
bơ vơ chờ mãi khách sang thăm

mai sau tìm nhắc chuyện ngày xanh
người chớ quên một sáng yên lành
có con chim nhỏ trên cành hót
rất vô tình giữa nắng mong manh

mai sau về ghé bến sông xưa
người nhớ không một buổi giao mùa
chân non thơ dại đùa bên áo
đã xa rồi theo gió theo mưa

mai sau dù người nhớ hay quên
giữ cho nhau một chút êm đềm
hiên mưa gió lộng thềm khuya vắng
tóc ai còn dấu mãi hương đêm

mai sau ngồi kể chuyện trăm năm
người nhớ thêm một chuyện rất gần
gương xưa lược cũ chừng nghe lạnh
bởi bước ai về đã biệt tăm.

trần thanh hương