]]>

26 tháng 5, 2012

yêu người

xưa yêu người áo trận
muộn phiền níu chân ai
nay yêu người lận đận
buồn vương chật gót hài
      xưa yêu người khờ dại
      trầm mình chốn ngây thơ
      nay yêu người ngần ngại
      băn khoăn đếm chữ ngờ
áo hồn nhiên năm nao
mờ phai theo lệ trào
sông đời trôi mệt mỏi
cuốn dần áo xôn xao
      xưa yêu người hờ hững
      xa gần vắng trông mong
      nay yêu người với những
      tàn phai nhuộm tím lòng
người qua đời hỏi nhỏ
nhớ gì tháng năm xưa
chiều nghiêng hồn hỏi nhỏ
yêu thương mấy mới vừa
      xưa yêu người chẳng đợi
      tình dẫu có như không
      nay yêu người rất vội
      hồn đau giữa mặn nồng
xưa yêu người như thở
chẳng tìm kiếm xa xăm
nay yêu người trăn trở
nhìn trăng khóc nguyệt rằm.

trần thanh hương

21 tháng 5, 2012

thơ xanh


tại sao tìm kiếm những điều
dấu trong sâu thẳm của nhiều đắng cay
tại sao tìm kiếm heo may
khi đêm nghe gió về lay lá rừng
tại sao đàn lẻ tơ chùng
khi trong tâm tưởng vẫn cùng nhớ nhau
tại sao trước chẳng là sau
để cho người ngó mưa mau nhớ người
tại sao đời vắng tiếng cười
và câu thơ chỉ là lời dối gian
tại sao tìm chuyến đò ngang
khi sông xưa vẫn mênh mang một dòng
tại sao chỉ rối tơ lòng
gỡ xong rồi lại vướng vòng quẩn quanh
tìm hoài chỉ thấy mong manh
thì thôi gom hết thơ xanh gởi người
tìm đâu cũng đắng môi cười
thì thôi chôn hết mộng đời là xong
người về phố lạ buồn không
sông năm xưa đã mênh mông mấy dòng
người về dấu kín trong lòng
tay năm xưa mới nửa vòng đã lơi
người về giọng hát chơi vơi
hỏi thăm vạt nắng bên trời có đau
thôi thì trước chẳng là sau
nên chi dù có thương nhau cũng đành.

trần thanh hương

14 tháng 5, 2012

khoảng vắng


cho tôi được cùng người chia một chút
giấc mơ xanh khi tuổi đã thu vàng
cơn mộng dữ hay mơ màng tấu khúc
chút ngọt bùi và thêm chút ăn năn

cửa hỏa ngục hình như người đã mở
tội tình chi tôi mãi đứng trông chờ
thiên đường hứa hình như người đã đóng
tội tình gì tôi mãi miết trông mong

sân địa ngục chắc là không rộng lắm
cửa thiên đường có lẽ chỉ vài gang
tôi khờ dại húc đầu vô khoảng vắng
người bên đây hay bên đó đâu cần

không hề nói nhưng tôi vờ như hiểu
chuyện xa xưa hay chuyện mới rất gần
thêm đôi chữ rạc rời dăm ba nghĩa
dẫu vô tình hay dẫu rất phân vân

trong hạnh ngộ dấu trăm mầm bi lụy
người có về xin ghé cuối cơn mơ
câu thương mến xin người khoan nói vội
bởi yêu đương đâu biết thực hay ngờ.

trần thanh hương