]]>

30 tháng 12, 2008

Khi tôi về


Khi tôi về mùa xuân vàng trước ngõ
Vườn ai đưa hương cũ thoáng trong hồn
Cơn gió nhẹ xôn xao đùa cọng cỏ
Bổng nghe lòng ngơ ngẩn nhớ sư môn.

Khi tôi về trường xưa chừng vẫn đợi
Người xưa sao không thấy đứng bên thềm
Hành lang vắng khuôn viên buồn rủ rượi
Lá me già như cũng nặng nề hơn.

Khi tôi về tháng giêng còn bước vội
Mắt nhìn xưa không thấy nữa bên trời
Ơi ngơ ngác chân về nghe rất tội
Thoảng âm thầm đâu đó tiếng chia phôi.
thanh hương

20 tháng 12, 2008

Sàigòn tháng giêng


Saigon, tôi về giữa tháng giêng
hình như hoa đỏ nở trên cành
hình như hương sứ lùa trong tóc
và có mây trời xanh rất xanh

Saigon, tôi về giữa tháng giêng
hình như ai đó đứng bên đường
đưa tay lặng ngắt chùm hoa nhỏ
dõi bóng một người thương rất thương

Saigon, tôi về lúc tháng giêng
nhìn ai sau cửa chớm buông riềm
hình như có một mùi hương lạ
ghé lại bên thềm mưa đổ nghiêng

Saigon, tôi về lúc tháng giêng
đường đi trăm ngã đến trăm miền
chao ơi nhớ mãi ngày xưa cũ
biền biệt nơi đâu những bóng hình.

thanh hương

12 tháng 12, 2008

Lục bát ngày xưa

Saigon có những cơn mưa
Cho tôi nhớ mãi ngày xưa một người
Trách tôi khi thiếu môi cười
Hờn tôi khi thấy tôi lười nói năng
Người yêu tôi thưở mười lăm
Người thương tôi thưở trăng chưa kịp tròn
Nên lòng người cứ héo hon
Nên tim tôi cứ như nhành ngọc rơi
Người đi tìm ngọc mù khơi
Tôi vô tâm nỡ dấu nơi ngọc chìm
Ngày xưa tôi nhớ mà quên
Người xưa tôi nhớ để quên suốt đời.

Trên sông chiều đã xuống dần
Trên vai ngày cũng âm thầm trôi qua
Xe đời đã bỏ đi xa
Sao ta còn lại mình ta thẩn thờ
Gọi tên người mãi còn mơ
Gọi tên người mãi còn ngơ ngẩn lòng
Tay nào níu giữ hư không
Tay nào đan ngón xuân hồng người ơi
Nay thuyền đã bỏ ra khơi
Trăm con sóng cũng vào nơi mịt mùng

Từ khi người ấy qua sông
Tôi con chim nhỏ chiều đông hót buồn.

thanh hương

6 tháng 12, 2008

Nhớ Gia Long


Người đi tóc lộng phương trời cũ
Có nhớ gì không buổi dại khờ
Áo trắng sân trường trưa nắng đổ
Nói cười quanh quẩn chuyện vu vơ

Thoắt đã xa rồi những ước mơ
Vòng tay đời lạnh đến không ngờ
Cướp đi tất cả ngây thơ trước
Cướp cả tình yêu vẫn đợi chờ

Lối nhỏ năm nào Gia Long ơi
Mưa thu nắng hạ, tiếng ai cười
Thầy xưa bạn cũ về trăm ngã
Ai đợi ai thầm mơ xuân tươi

Người đi áo rủ chiều nay lạnh
Ngõ cũ chân qua bỗng ngậm ngùi
Hiu hắt hương xưa về tản mạn
Mây trời sao vẫn mịt mùng trôi?

thanh hương

2 tháng 12, 2008

Trong cõi thiên thu

Ngày xưa tôi qua đường đi rất lạ
Nỗi nhớ âm thầm theo dấu thời gian
Ngày xưa tôi đi trời thưa nắng hạ
Người có còn thương mộng đã phai tàn

Chiều mưa bên ni lạnh về bên nớ
Lòng bỗng ngậm ngùi một chút sầu tan
Người đã dần xa lạc loài hơi thở
Hải đảo hoang vu tôi quá ngỡ ngàng

Chừ có một mình người sang bên tê
Tôi lạnh lùng nghe trời đất gọi về
Cây đã một lần xanh lời mộng tưởng
Tôi cũng một lần thấy nổi u mê

Trong cõi thiên thu tôi tìm tôi mãi
Ngày tháng bây giờ nhạt dấu chân chim
Người hãy ngủ yên trọn đời mê mỏi
Còn chút u sầu dấu kín trong tim

Rồi mai tôi qua đường đi rất lạ
Nghe thoáng trong hồn âm hưởng hư hao
Rồi mai tôi đi trời thưa nắng hạ
Nghe nặng đời mình cây lá xanh xao.

thanh hương
(Đặc san Xuân Sử Địa ĐHSPSG 1972)

1 tháng 12, 2008

Đưa người


Người giờ quên thân lính trận
ngủ vùi trong vạn mùa đông
em giờ miệt mài thân phận
ngẩn ngơ cõi thế thăng trầm.



Người đưa tôi mấy dặm trường
tôi đưa người chỉ đoạn đường nầy thôi
nghĩa trang thăm thẳm đây rồi
từ đây người sẽ, trời ơi, lạnh lùng
nến soi trên vách chập chùng
tôi soi tôi mãi tận cùng hư không.

thanh hương
(1972)

Hiu hắt


Phố xưa hiu hắt tôi chờ
đèn xưa hiu hắt tôi ngơ ngẩn nhìn
áo người lạnh cõi u minh
hồn tôi lạnh với lời kinh nguyện cầu
tháng ngày mộng đã chìm sâu
mây xưa hương cũ tìm đâu hỡi người
gối chăn ngơ ngác môi cười
thềm xưa ngơ ngác quên lời mộng mơ
phố xưa hiu hắt ai chờ
đèn xưa hiu hắt ai ngơ ngẩn nhìn.

thanh hương
(1972)

Ngẩn ngơ


hình như tôi đã đợi người
từ trong cõi mộng nói cười ngẩn ngơ
người đi tôi bỗng bơ vơ
đau trong tâm tưởng lời thơ ngậm ngùi
chia nhau một nửa môi cười
nửa kia xin để tặng người mai sau
tình mình tuy nặng mà đau
nên ta không thể có nhau trọn đời
ngó lên chót đỉnh mù khơi
nghe con chim hót tưởng nơi tự tình
thắp đèn nhìn khói lung linh
mới hay đời chỉ vòng sinh mệnh buồn.

thanh hương

Một mình


em đi hoa cải ươm vàng
em về hoa đã héo tàn từ lâu
vì em quên chuyện cau trầu
nên người phải khóc tình đầu dở dang
người đi nến đỏ hai hàng
trong quan tài có thở than một mình
em từ ngày tháng điêu linh
một mình riêng với triền miên cõi sầu
thắp đèn gọi khẽ đêm thâu
trời ơi sao tiếng chìm sâu giọt buồn.

thanh hương
(1972)

Tạ tình


trong thơ tôi sống một mình
trong thơ tôi có bóng hình người xưa
xin như một chút hương thừa
đốt lên để tạ tình chưa trọn tình
có về từ cõi u minh
người ơi xin cứ làm thinh giận hờn
để cho người đỡ cô đơn
để cho tôi bớt những cơn muộn phiền
âm thầm trong giấc cô miên
người ơi xin hãy ngủ yên trọn đời.

thanh hương